Nhà đầu tư Mỹ nổi tiếng Warren Buffett được biết đến là một người rất tập trung vào các hoạt động liên quan đến các khoản đầu tư của ông. Tuy nhiên, ông luôn tìm thấy khoảng 8 tiếng đồng hồ cho một tuần để chơi bài brit với những người bạn của mình, trong đó có cả Bill Gates.
Mặc dù bài brit không phải là bí mật duy nhất trong sự thành công về kinh doanh và tài chính của Warren Buffett, nhưng ông nghĩ rằng trò chơi này sẽ cho phép ông mài giũa những kỹ năng mà ông sử dụng trong công việc.
Ông chia sẻ với Forbes: "Cách tiếp cận và chiến lược rất giống nhau ở chỗ bạn thu thập tất cả các thông tin có thể và sau đó tiếp tục bổ sung vào nền tảng thông tin đó khi mọi thứ phát triển."
Khi Buffett chơi bài brit, ông rất khó bị đánh lạc hướng. Lý lịch năm 2008 của Alice Schroeder kể rằng Buffett đã từng mải mê với một trò chơi đến nỗi ngay cả một con dơi bay vào phòng khách của ông bị vướng vào rèm cửa khiến vợ ông sợ hãi trong hốt hoảng, nhưng cũng chẳng thu hút được sự chú ý của ông.
Cựu trader trái phiếu David Solomon mới đây đã đảm nhận vị trí Giám đốc điều hành của Goldman Sachs. Ông cũng đã chơi DJ tại New York, Bahamas và tại Giải thưởng âm nhạc MTV Châu Âu ở London.
Nhà tài chính hàng đầu bắt đầu làm DJ như một sở thích cá nhân. Sau khi gặp Paul Oakenprint, ông đã bị thuyết phục chơi thử tại Manhattan Club và mọi thứ tiến triển từ đó.
Ông cảm thấy nghề DJ giống như một phần bổ sung tuyệt vời cho công việc tài chính của mình. David tin rằng sở thích đó của mình đem lại một loạt các lợi ích ngoài lề giúp ông có thể cân bằng cuộc sống và sự nghiệp tốt hơn.
Solomon, còn được biết đến là DJ D-Sol, thích chơi dubstep (một loại nhạc điện tử bắt nguồn từ Luân Đôn) và nghĩ rằng sở thích của bản thân sẽ giúp ông kết nối với các đồng nghiệp trẻ hơn. Bây giờ, những người từng "ngồi thu mình trong một góc" khi bắt gặp ông đều nói rằng: "Hey David, tôi đã từng nghe bài nhạc của anh đấy!".
Nhà cung cấp dữ liệu tài chính Bloomberg nổi tiếng vì đã cố gắng truyền cảm hứng cho nhân viên của mình với những bể cá khổng lồ trong văn phòng của họ. Trong văn hóa Trung Quốc, cá từ lâu đã gắn liền với tiền bạc và sự giàu có.
Một trader người Mỹ dường như đã thực sự coi trọng mối quan hệ giữa cá và sự thành công trong tài chính. Brett Gallagher, người đứng đầu quản lý số vốn bằng USD tại ngân hàng tư nhân Thụy Sĩ Julius Baer, đã chia sẻ với CNN vài năm về trước: "Tôi đã nuôi cá trong một khoảng thời gian, và sau khi chúng chết, thị trường cũng không còn hoạt động hiệu quả nữa."
Những người đồng nghiệp của ông đã chứng kiến nhiều sự thành công trong giao dịch hơn sau khi đầu tư vào một hệ sinh thái tại đó những con tôm sẽ ăn các loại thực vật thủy sinh rồi tiếp tục bón phân cho những cây trồng xung quanh bằng phân của mình.
Kể từ đó, Gallagher đã tiếp tục trở thành phó chủ tịch và phó giám đốc đầu tư tại Julius Baer. Hiện ông đang là giám đốc đầu tư bằng USD của Strategic Global Advisors. Hình như có mùi cá đâu đây?
Nhà quản lý quỹ đầu cơ hàng đầu - Paul Tudor Jones đã sưu tầm một số thứ kỳ lạ trong những năm qua. Chúng bao gồm một đôi giày tennis cũ Bruce Willis đã tạo ra một sự tăng giá $30 trong cổ phiếu mỗi lần ông mang nó.
Nhưng một trong những niềm đam mê sưu tầm lâu đời nhất của ông có lẽ là mồi nhử vịt. Những con vịt mô hình này thường được trang trí công phu để các nhà thợ săn thu hút những con vịt thật.
Mồi nhử vịt có lẽ là thứ giúp Tudor Jones thoát khỏi công việc giao dịch đầy căng thẳng. Ông chia sẻ: "Khi tôi cầm một mồi nhử vịt trong tay, tôi luôn cố gắng đưa mình trở về lần cuối cùng được ngồi cạnh một cái đầm lầy hoặc một con sông, và cảm nhận sự phấn khích trong lòng."
Nhưng, nếu xét về mặt thành công mà ông đang tận hưởng với vai trò là một trader, thì những con mồi nhử vịt kia còn có thể giúp ông tránh được một vài cổ phiếu chẳng ra gì!
Xét về sự đa dạng trong sở thích, có lẽ chẳng có ai trong số các trader nêu trên có thể cạnh tranh với Victoria Woodhull - người đồng sáng lập công ty môi giới do phụ nữ đứng đầu đầu tiên ở Phố Wall vào năm 1870.
Khi 32 tuổi, Woodhull đã kiếm được một số tiền đáng kể với tư cách là một người chữa bệnh và một nhà môi giới. Bà đã chuyển sang tư vấn cho khách hàng trên thị trường chứng khoán, bao gồm cả tỷ phú Cornelius Vanderbilt, với thành công đáng kể.
Sau đó, bà đã chuyển bước sang báo chí. Sử dụng số tiền mà mình đã kiếm được từ công ty môi giới của mình, Woodhull đã thành lập nên một tờ báo. Bà là biên tập viên của tờ báo ấy và đã sử dụng nó để quảng bá quan điểm của mình trong một lĩnh vực khác mà bà quan tâm: nữ quyền.
Woodhull tiếp tục trở thành người phụ nữ đầu tiên đứng ra tranh cử tổng thống Mỹ, đề cử Frederick Douglass - người chủ chốt của chủ nghĩa bãi nô làm phó tổng thống tương lai. Và rồi, bà chọn đích đến cuối cùng của mình tại Anh để cải thiện chất lượng giao dịch tiểu học cho các trường làng ở nước Anh.
Theo traderviet